2011
Điều tự hào lớn nhất trong năm là tấm bằng Đại học. Vậy cũng kết thúc 22 năm
dày công đèn sách để trưởng thành.
Thời gian cứ như cơn gió thoảng, đôi lúc ùa về mát rượi cả một vùng trời ký ức,
nhiều khi lại cứ nhè nhẹ lấy đi chút thanh xuân, chút bồi hồi, cả những xúc cảm
chẳng khi nào gặp lại.
Thời gian luôn trôi, mình rồi sẽ lớn, vẫn luôn phấn đấu cho tương lai, có cả
mong ước bé bỏng trong ấy, có cả những tham vọng chẳng khi nào ôm hết nổi,
nhưng sẽ tiếp tục nuôi dưỡng ước mơ, chưa thể với tới ngay nhưng sẽ làm mình
như con thuyền luôn căng đầy sức đẩy của gió trời Nha Trang.
Trên những cột mốc thời gian, luôn có dấy ấn của những người bạn. Bạn không cho
ta sự sống, bạn không cho ta tồn tại, nhưng họ luôn xuất hiện để tô vẽ nên những
mảng màu mới lạ và chấm thêm nhiều cột mốc cho dòng thời gian ngắn ngủi ấy.
Thời gian của tôi bắt đầu từ gia đình, và sẽ kết thúc bên gia đình. Chắc chắn
như vậy.
Thời gian đã qua như dường ngắn lại, phía trước luôn là con đường dài đầy kỳ
thú cần khám phá. Sẽ có thách thức, và luôn có hoa hồng cho người sẵn sàng vượt
qua. Và tôi sẽ luôn là tôi, với chút ngang ngạnh, một tí lười biếng, thêm vài
phần lanh lợi... để sẵn sàng sống, đồng hành và cạnh tranh với thời đại.
Vậy nhé.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét